Thiên Hương Tiêu Hồi 1 Mặt Lạnh Lòng Từ Má Hồng Bóng Hiệp Gió thu xào xạc, tiết trời ban mai lạnh lẽo, hai thớt ngựa khỏe đang nối đuôi nhau tung vó trên con quan đạo từ phủ Bảo Định, Hà Bắc vào đất Tấn. Trên thớt ngựa lông vàng đốm trắng đi đầu là một nam tử thân hình cao lớn, tuổi trạc tứ tuần, mặt tía mắt tròn, râu ria bồm xồm, người mac bộ y phục màu lam, bên ngoài khoác tấm bào bằng gấm, đầu cột khăn màu xanh, lưng đeo thanh tường kiếm, tua kiếm màu đỏ bay phất phơ theo gió, trước yên ngựa có treo một cây gậy sắt dài khoảng ba thước tám phân, trông thật oai phong. Trên thớt ngựa màu nâu đỏ đi phía sau lại là một thiếu phụ xinh đẹp tuổi khoảng đôi mươi, mình khoác áo bào đỏ, trong mặc y phục ngắn màu đen, ở eo cột một sợi dây tết bằng tơ màu đỏ, một đầu cột một cây kim chùy cưu đấu sáng choang, đầu kia là một ngân câu màu trắng, buông xuống hai bên sườn. Nhìn lối ăn mặc thì đã biết hai người này là người trong võ lâm, tuy tiết trời mùa thu lạnh lẽo nhưng hai thớt ngựa vẫn chạy đến nỗi toát mồ hôi đầm đìa. Lúc này, hai người đang đi ngang qua một mảnh rừng, thiếu phụ mặc y phục đen bỗng giật cương ngựa, thớt ngựa phóng nhanh về phía trước, đuổi kịp theo đại hán ấy, nàng cười rằng: Đại ca, chúng ta đã rong ruổi cả đêm, người tuy không mệt nhưng ngựa đã đuối sức, hay là hãy nghỉ lại một chút rồi hãy đi. Đại hán mặt tía ấy kìm cương ngựa, quay đầu lại đáp:...
Bình luận truyện