Áng Mây Trôi Mấy hôm ni lớp 10A1 của chúng tôi thiếu giáo sư dạy môn Toán. Thầy An lớn tuổi, dạy toán từ thế hệ của Mẹ, đột nhiên ngã bệnh nặng, hiện đang nằm viện và chắc còn lâu lắm thầy mới trở lại giảng đường. Thầy An xem học sinh như con cháu, nên nhiều khi Thầy cũng la rầy tận tình. Chúng tôi sợ thầy hơn tất cả các giáo sư khác. Học sinh môn Toán của thầy, từ quyển bài tập cho đến bài học, đều phải thật sạch sẽ, kẻ ngay ngắn. Tôi trước đây cũng đã từng bị một con zero to tổ tướng chỉ vì những gạch kẻ không ngay ngắn trong những phép tính. Thầy thường tuyên bố: Cùng lỗi đó, lần thứ nhất một số không ( 0 ) --Lần thứ hai cho đi xe đạp ( 00 ) --Lần thứ ba cho đi xe xích lô ( 000 ) --Lần thứ tư cho đi xe hơi ( 0000 ) Chỉ nghe chừng đó thôi chúng tôi đều khiếp đảm....
Bình luận truyện