Ly Và Nước
Ly nói: Tôi cô quạnh quá, tôi cần Nước, cho tôi chút nước nào!
Chủ hỏi: Được, cho ngươi nước rồi, ngươi sẽ không cô quạnh nữa phải không?
Ly đáp: Chắc vậy!
Chủ đem Nước đến, rót vào trong Ly.
Nước rất nóng, Ly cảm thấy toàn thân mềm nhũn, rụng rời, tưởng như sắp tan chảy đến nơi. Ly nghĩ, đây chắc là sức mạnh của tình yêu.
Một lát Nước chỉ còn âm ấm, Ly cảm thấy dễ chịu vô cùng. Ly nghĩ, đây chính là mùi vị của cuộc sống.
Nước nguội đi, Ly bắt đầu sợ hãi, sợ hãi điều gì chính Ly cũng không biết. Ly nghĩ, đây chính là tư vị của sự mất mát.
Nước lạnh ngắt, Ly tuyệt vọng. Ly nghĩ, đây chính là an bài của duyên phận.
Bình luận truyện