Đánh giá: 5.5/10 từ 2 lượt
Tác giả: Cánh Đồng Gió
Thể loại: Truyện Ngắn
Giới thiệu:
Nghề Giáo Của Tôi
- Về rồi hả con? Hôm nay thế nào rồi?
- Cũng vậy thôi. Chả nơi nào chịu nhận con cả.
Nói xong, tôi buông phịch người xuống ghế sa-lông, uể oải, mệt mỏi, đã 1 tháng trôi qua kể từ khi tôi tốt nghiệp trường Cao đẳng Sư phạm. Ước mơ của tôi là trở thành một cô giáo dạy Văn giỏi và tôi cũng đã rất cố gắng để đạt danh hiệu Á khoa trong kì thi tốt nghiệp. Nhưng trong một tháng, tôi đã đi gõ cửa nhiều trường nhưng chẳng nơi nào chịu nhận. Họ nói là phải tốt nghiệp Đại học trở lên. Thế là danh hiệu Á khoa đã trở nên vô ích, công sức hai năm rưỡi vất vả lao động cật lực của tôi coi như đi tong. Trước đây, thời còn đi học, tôi luôn đứng hành top ten trong lớp và môn Văn luôn là niềm tự hào của tôi. Tuy học giỏi nhưng tôi lại bất đắc dĩ thi vào trường Cao đẳng vì hoàn cảnh gia đình vất vả, bố mẹ không đủ tiền cho tôi vào Đại học.
Tôi đã từng say mê theo đuổi nghề nhà giáo nhưng càng theo đuổi nó, tôi lại càng tuyệt vọng.
Rồi một ngày mới lại bắt đầu, tôi ra khỏi nhà với tâm trạng mệt mỏi nhưng vẫn còn chút hy vọng. Tôi đi đến các trung tâm bồi dưỡng văn hóa và họ cũng đã làm cho chút hi vọng nhỏ nhoi ấy của tôi tắt dần. Mặt trời đứng bóng, tôi chán nản tự nhủ Mình không có số làm cô giáo. Đành chọn nghề káhc vậy. Những giọt nước mắt không biết đã trôi ra từ lúc nào, làm nóng bừng hai má. Tôi nhớ lại bao công sức mà tôi đã bỏ ra cho mơ ước trở thành giáo viên Văn của tôi mà bây giờ nó lại trở thành công cốc. Tôi lê bước về nhà.
Trên đường, tôi đi ngang qua một nơi đề bảng Trường Bổ túc Văn hóa và bảng thông báo: Cần tuyển giáo viên dạy Văn. Tôi vui mừng lắm và cũng rất hồi hộp và lo lắng không biết người ta có nhận mình không. Sau khi được chỉ dẫn đến văn phòng, tôi gõ cửa. Vì đã quen với những chuyện này nên tôi cũng cảm thấy tự tin. Một cô gái trẻ mở cửa và nhẹ nhàng hỏi:
- Cô cần chi?
- Tôi thấy thông báo trước cổng nên muốn tới đây xin ứng tuyển – Tôi nói với một giọng hơi run nhưng khá tự tin. Cô gái trẻ dẫn tôi đến gặp một người, có lẽ là người cho dán thông báo, một người đàn ông trung niên, nước da sạm, gương mặt phúc hậu, nhìn tôi, bắt tay tôi rồi nói với tôi một giọng sang sảng:...
Keywords:
Nghề Giáo Của Tôi
,
audiobook
,
sách nói
,
sách audio
,
truyện audio
,
sách nói cho người mù
,
sách online
,
sách kinh doanh
,
truyện online
,
Tôi Sẽ Ngừng Than Vãn
,
Tháng Giêng Ngon Như Một Cặp Môi Gần
,
Phương Tà Chân Sát Sở
,
Lượng Thân Định Chế
,
Đạo Mộ Bút Ký
,
Chiếc Chìa Khoá Hòm Thư
,
Thế Là Thế Nào
,
Quảng Trị 1972
,
Hiệp Cốt Đan Tâm
,
Cha Con
,
Buồn Vui Đời Thuyền Nhân
,
Cô Gái Thành Rome Phần Ii
,
Những Lá Thư Người Cha Gửi Cho Con Gái
,
Vương Vấn Tình Đầu
,
Phong Thủy Cho Phòng Đọc Sách
,
Giá Của Một Gương Mặt
,
Cẩm Tú Kỳ Bào
,
Thằng Vọng
,
Bạn Làm Gì Khi Sếp Vắng Mặt
,
Nụ Hôn
,
Xóm Vẩy
,
Chúa Tể Chi Vương
,
Sô Cô La Đen
,
Bún Kiên Giang
,
7 Mẹo Nhỏ Để Tạo Nên Một Resume Hoàn Hảo
,
Bến Đò Xóm Miễu
,
Người Đàn Bà Trong Trắng
,
Tỳ Nữ Vương Phi
,
Ân Tứ
,
Món Nợ Không Thể Đòi
,
Bờ Vai Nghiêng Nắng
,
Giáo Lý Hôn Nhâncông Giáo
,
Bình luận truyện