Đánh giá: 5.5/10 từ 2 lượt
Tác giả: Nguyễn Quốc Văn
Thể loại: Truyện Ngắn
Giới thiệu:
Thằng Người Trời
Năm 1977, trong một trận huyết chiến với bọn Phun-rô, tôi bị lạc khỏi đội hình đơn vị. Quân địch khép chặt vòng vây nhưng không nổ súng.
Chạy theo con đường mòn độc đạo giữa rừng rậm, tôi bị chúng dồn đến đầu nguồn Đạ Dơn. Trước mặt, thác Koi như đổ từ trời xuống, bọt sôi sùng sục. Dềnh trên mặt sóng, một đám thiếu nữ K Ho vừa té nước lên mặt nhau vừa cười ngặt nghẽo. Sau lưng, tiếng chân người sột soạt trên lá khô mỗi lúc một gần. Rồi, soạt, soạt! Một đôi nhím hốt hoảng vụt ra từ một lùm cây. Theo thói quen, tôi lăn xuống chân thác, ngã xoài vào trắng xoá bụi nước, trắng xoá những thân thể con gái. Một con nước xiết chồm tới, cuốn tôi chìm nghỉm. Nổi bềnh lên như một khúc gỗ khô, tôi cố nhoài người bơi ra khỏi vực. Xoáy nước cứ hút tôi vào rồi lại đẩy ra...
Đám thiếu nữ kêu lên những tiếng kinh hãi, chạy té lên bờ, mặc váy áo. Các cô chỉ trỏ, bàn tán, rồi rối rít cắt nối dây rừng, quăng xuống vực xoáy...
Lên bờ, tôi rũ xuống. Phần do kiệt sức, phần do tiếc khẩu AK còn một viên đạn bị vực xoáy nuốt chửng. Các cô gái K Ho vây lấy tôi. Một người nói: KaYung, hỏi xem nó có phải là người Trời cho chị em ta không? KaYung quay sang bảo bạn: KaLiêng ơi ! Aáo nó xanh như lá cây rừng, mắt nó sáng như mắt chim ưng, nó bơi giỏi như một con trâu... Nó là cái bộ đội đấy !. Bộ đội? Trai làng sẽ giết nó như giết con thú à? KaBộp bảo bộ đội không có tim. Nó đuổi người K Ho ta vào rừng sâu, lấy đất tốt cho người Kinh ở.... Ôồ, nó đẹp như KaXing thổi khèn đánh chiêng giỏi nhất làng ta. Có lẽ nó không phải là bộ đội. Nó là người trời...
KaYung bảo tôi: Mày là người trời. Mày phải theo chúng tao về làng. Mày không quay lại được đâu. Rừng nhiều cọp vồ người lắm. Cọp không vồ thì cái súng nó cũng ăn mày mất thôi.... Tôi ngước mắt, thầm cảm ơn cô. Đi theo tao. Đến nhà già làng. Ơở đấy không ai dám làm hại mày đâu. Mày sẽ là khách của làng.... Các cô gái cùng phá lên cười. Nó đồng ý rồi ! Trời cho làng thêm một KaXing...
Đám thiếu nữ rúc rích cười nói dẫn tôi đến trước một căn nhà sàn gỗ. Ơở đó đã có ba người đàn ông cởi trần, đóng khố, vai đeo súng, tay cầm giáo, đứng chờ ngay dưới chân cầu thang. Người trẻ nhất tiến lên một bước. KaYung nhắc khẽ: Già làng đấy. Mày chào nó đi.... Anh ta chắp tay trước ngực, tôi cũng làm theo: Chào già làng.... Được, giọng già làng trầm đục, Tao là KaDâng....
Keywords:
Thằng Người Trời
,
audiobook
,
sách nói
,
sách audio
,
truyện audio
,
sách nói cho người mù
,
sách kỹ năng sống
,
tiểu thuyết hay
,
sách online
,
Bạn Thuộc Kiểu Sếp Nào
,
Vương Sanh
,
Đi Về Phía Mặt Trời
,
Thơ Núi Tà Lơn
,
Té Giếng
,
Bất Mãn Với Cấp Trên Nói Hay Không Nói
,
Bà Xã Sói Đến
,
Sắc Màu Nỗi Nhớ
,
Truyện Xuân Hương
,
Làm Thế Nào Để Tìm Và Bán Hàng Cho Thị Trường Mục Tiêu Của Bạn
,
Huyết Ảnh Ma Tôn
,
Vũ Bằng Các Tác Phẩm Mới Tìm Thấy
,
Ăn Mặc Cũng Giúp Giải Tỏa Stress
,
Trân Bảo Vợ Yêu
,
Pháp Y Tần Minh Kẻ Dọn Rác
,
Tiếng Kèn Harmonica Trong Đêm
,
Đường Chim Bay
,
Anh Hận Anh Yêu Em
,
Bún Chả Cá
,
Cái Áo Tế
,
Cung Đàn Tuổi Thơ
,
Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em
,
Cây Rắn Lục
,
Người Ăn Táo
,
12 Yếu Tố Giúp Làm Giàu
,
Người Đi Bán Nắng
,
Tuyệt Sắc Quân Sư
,
Hồn Trương Ba Da Hàng Thịt
,
Adeline Bên Sợi Dây Đàn
,
Vịt Nhỏ Xấu Xí Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta
,
90 Giây Bằng Bao Nhiêu Giây
,
12 Bước Để Lấy Lại Danh Tiếng Của Tổ Chức
,
Bình luận truyện